12 chòm sao - The Zodiac
Chuyển nhà mọi người ơi!
Chuyển nhà mọi người ơi!
Chuyển nhà mọi người ơi!
Link forum mới: http://12chomsaothezodiac.forumvi.com/

12 chòm sao - The Zodiac
Chuyển nhà mọi người ơi!
Chuyển nhà mọi người ơi!
Chuyển nhà mọi người ơi!
Link forum mới: http://12chomsaothezodiac.forumvi.com/

12 chòm sao - The Zodiac
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

12 chòm sao - The Zodiac

Mọi điều về 12 chòm sao đều có ở đây!
 
Trang Chính12 chòm sao - TLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Top posters
Capricornus (283)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
♥The Sun♥ (273)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
Tsubaki (215)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
SeeU (130)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
♥Sunny♥ (71)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
ly nguyễn (66)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
miumiuluoi (62)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
MunTinny (32)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
Princess Lily Rose (30)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
Amy Spears (24)
[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_lcap[Truyện ngắn]Cappucino I_voting_bar[Truyện ngắn]Cappucino I_vote_rcap 
Latest topics
» Thư viện truyện ma: Creepypasta + Cryptic
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Aquarius Miller Sun Mar 02, 2014 1:20 pm

» Mặt trái ngược ẩn dấu sâu nhất của 12 chòm sao
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by laitran247 Thu Feb 06, 2014 12:34 pm

» [Thông báo] Thông báo chuyển nhà!!!
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥Sunny♥ Sat Jan 18, 2014 3:06 pm

» »Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥Sunny♥ Sat Jan 18, 2014 2:14 pm

» Đừng bận tâm
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ly nguyễn Sat Jan 18, 2014 12:58 pm

» cứ vui thôi _HUYỀN CHI-DORAEMON
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Sat Jan 18, 2014 12:00 pm

» [Thông báo] Quà tặng âm nhạc
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Sat Jan 18, 2014 11:02 am

» »Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥Sunny♥ Sat Jan 18, 2014 10:03 am

» [Góp ý] Góp ý về giao diện mới của 4rum
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Fri Jan 17, 2014 10:41 pm

» 22 cảnh phim thú vị của Pixar
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Fri Jan 17, 2014 6:51 pm

» To Everybody
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Tsubaki Fri Jan 17, 2014 6:25 pm

» Những mặt tối của 12 cung hoàng đạo
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Fri Jan 17, 2014 2:06 pm

» “MÙI” CƠ THỂ CỦA 12 CHÒM SAO
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Fri Jan 17, 2014 12:55 pm

» »Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Thu Jan 16, 2014 10:58 pm

» Yêu nghiệt, tránh ra ( chương 5 )
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by miumiuluoi Thu Jan 16, 2014 10:06 pm

» Ảnh động siêu siêu siêu đẹp đây
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Little Chicken Thu Jan 16, 2014 8:18 pm

» HPBD pipisad!~
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Little Chicken Thu Jan 16, 2014 8:18 pm

» Ý Nghĩa Của Tình Bạn [Doraemon]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Little Chicken Thu Jan 16, 2014 8:17 pm

» »Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Little Chicken Thu Jan 16, 2014 8:16 pm

» »Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Thu Jan 16, 2014 8:06 pm

» HPBD ~Ambittious~!
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥Sunny♥ Wed Jan 15, 2014 8:43 pm

» [Thảo luận] Thảo luận vấn đề Event đón xuân
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ly nguyễn Wed Jan 15, 2014 5:29 pm

» Chúc mừng sinh nhật Angel_baby (16)
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥Sunny♥ Tue Jan 14, 2014 8:43 pm

» Cập nhật thông tin
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Sun Jan 12, 2014 10:08 pm

» The Destiny [ GTNV nữ ]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥Sunny♥ Sun Jan 12, 2014 7:51 pm

» 12 chòm sao Phượng sắc khuynh thành ( chương 5 )
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by miumiuluoi Sat Jan 11, 2014 12:13 pm

» Thị trấn Mông Bự 2: Trận chiến đình đám [GTNV]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ly nguyễn Sat Jan 11, 2014 9:13 am

» Nhật ký của tớ! [4/1/2014]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Tsubaki Fri Jan 10, 2014 7:16 pm

» [Event Tết] Game
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by miumiuluoi Fri Jan 10, 2014 3:14 pm

» Tết Nguyên Đán
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by Little Chicken Fri Jan 10, 2014 1:10 pm

» Nhật ký của tớ! [1/1/2014]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Thu Jan 09, 2014 5:32 pm

» Nhật ký của tớ! [31/12/2013]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Thu Jan 09, 2014 5:30 pm

» Nhật ký của tớ! [29/12/2013]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Thu Jan 09, 2014 5:29 pm

» Phòng Anime
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by miumiuluoi Tue Jan 07, 2014 8:26 pm

» 12 chòm sao Phượng sắc khuynh thành ( chương 4 )
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by miumiuluoi Tue Jan 07, 2014 2:52 pm

» Thị trấn Mông Bự 2: Trận chiến đình đám [Summary]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Mon Jan 06, 2014 10:14 pm

» Thị trấn Mông Bự [Băng nhóm Xì Hơi]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Mon Jan 06, 2014 10:09 pm

» Thị trấn Mông Bự [Bãi biển Kì Quái]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Mon Jan 06, 2014 10:08 pm

» The Dentisy [ GTNV nam ]
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ♥The Sun♥ Mon Jan 06, 2014 10:04 pm

» Happy Birthday ♥The Sun♥ *tung bông*
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1by ly nguyễn Mon Jan 06, 2014 11:51 am

[Thông báo] Thông báo chuyển nhà!!!
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1Sat Jan 18, 2014 2:26 pm by ♥The Sun♥

Xin lỗi mọi người, vì lý do kỹ thuật (và cả sự táy máy của ta Yahoo ) nên forum mình đã gặp sự cố. Vì vậy, để đảm bảo an toàn cho mọi người Yahoo mình sẽ lập 1 forum mới, hiện giờ vẫn chưa xong. Mình sẽ cố gắng cập nhật nhanh nhất có thể. Cảm ơn.
Link forum: 12 cung hoang đạo - The Zodiac




Comments: 1
»Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1Sat Jan 18, 2014 2:14 pm by ♥Sunny♥
Mọi người ơi, do có chỗ Thông Điệp Yêu Thương nó đã chiếm 1 chỗ kha khá lớn nên nếu các bạn vào forum thì kéo xuống sẽ thấy Thông Điệp Yêu Thương
kéo qua bên phải thì thấy foeum. Thân

Comments: 0
»Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1Sat Jan 18, 2014 10:03 am by ♥Sunny♥
Xin chào mọi người. Mình xin gửi các bạn bài: http://mp3.zing.vn/bai-hat/Anh-Khong-Doi-Qua-OnlyC-ft-Karik/ZW69ZAWC.html video: http://mp3.zing.vn/video-clip/Anh-Khong-Doi-Qua-OnlyC-ft-Karik/ZW69ZAWC.html

Comments: 0
To Everybody
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1Fri Jan 17, 2014 6:25 pm by Tsubaki
Chúc mọi người luôn vui vẻ và mạnh khỏe nhá Face

Comments: 0
»Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1Thu Jan 16, 2014 10:58 pm by ♥The Sun♥
Tối vui vẻ nhé các mem!

Comments: 0
»Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1Thu Jan 16, 2014 8:16 pm by Little Chicken
Khỏe 100% luôn ấy Yahoo

Comments: 0
»Tất cả thành viên
[Truyện ngắn]Cappucino Icon1Thu Jan 16, 2014 8:06 pm by ♥The Sun♥
Các mem khỏe không Face

Comments: 0

 

 [Truyện ngắn]Cappucino

Go down 
Tác giảThông điệp
♥The Sun♥
Admin
Admin
♥The Sun♥


Nam Tổng số bài gửi : 273
Danh tiếng : 7
Sinh nhật : 04/01/2000
Tham gia ngày : 06/11/2013
Tuổi : 24
Huy hiệu : [Truyện ngắn]Cappucino 41992487

[Truyện ngắn]Cappucino Empty
Bài gửiTiêu đề: [Truyện ngắn]Cappucino   [Truyện ngắn]Cappucino Icon1Fri Dec 06, 2013 8:30 pm

Truyện sưu tầm
Tác Giả: o0o Belly Ng o0o

1. Bảo Bình

Tuổi : 18
Đặc điểm : Mái tóc màu xanh saphia, dài, đôi mắt đen láy.
_ Là một cô nàng với bên trong đầy rẫy những kí ức buồn, luôn tránh né sự thật, hiểu được tất cả mọi người nhưng không hiểu chính bản thân mình. Có một ước mơ nhưng biết sẽ không bao giờ được đáp ứng. Rất thích cà phê, đặc biệt là cappuccino ở tiệm của chú mình.

2. Song Tử

Tuổi : 19
Đặc điểm: Mái tóc nâu, đôi mắt tím.
_ Là một anh chàng hoạt bát, năng động, hài hước, hay trêu chọc người khác và cũng là người sống rất chân thật, tình cảm. Tôn thờ chủ nghĩa tự do, không trói buộc và …. FA chăng?? (sặc). Làm phục vụ cho cửa tiệm của chú Bảo không công (vì hậu đậu và thích tán tỉnh nên toàn phá đám tiệm, do vậy phải chịu hình phạt.)


“ Lộp bộp … Lộp bộp … ”. Tiếng mưa rơi đã tạnh hạt. Từng hạt, từng hạt rơi tí tắc, bám vào cửa kính. Bầu trời vẫn âm u, xám nghịt dù mưa đã ngớt từ lâu. Ở đâu đó, thoang thoảng mùi cà phê. Vâng, đó là tiệm cà phê ZoRo. “ Leng keng ”, tiếng chuông cửa vang lên, một cô gái bước vào đó. Điều đặc biệt ở cô gái đó là mái tóc màu saphia- một thứ màu quý hiếm với con mắt đen láy, như nhìn xuyên tâm hồn người khác. Nếu nhìn kĩ mới phát hiện ra rằng, đằng sau đôi mắt đẹp đẽ ấy là nỗi buồn sâu vô đáy. Cô khoác cho mình bộ đồng phục đã ướt nhẹp hết rồi. Không có gì đáng nói, nhưng một đứa học sinh mà đi một mình đến đây thì cũng khiến mọi người xung quanh khá ngạc nhiên.
“ Ồ! Cháu đến rồi đó hả, Bảo? Ướt nhẹp hết rồi kìa! ” – Ông chủ tiệm cà phê lên tiếng
“ Chào chú! Cháu không sao đâu ” – Bảo Bình nhẹ nhàng đáp lại
“ Cháu uống gì, chú bao? ” – Vừa lau ly bát, ông vừa ngoảnh đầu lại hỏi
“ Vẫn như mọi khi chú. ” – Cô khẽ cười, một nụ cười buồn bã.
“ À, đúng rồi! Chú đang khuyến mãi tặng Bánh tương lai, cháu thử ‘mở hàng’ cho chú tí ” – Vừa nói, ông chỉ tay vào rổ bánh bên cạnh. Bánh tương lai là gì ư? Hừm, trông nó cũng không khác gì những chiếc bánh bim bim bình thường, nhưng điều đặc biệt ở đây là bên trong bánh là ruột rỗng, chỉ có những mảnh giấy nhỏ thò ra. Người ta tin rằng những mảnh giấy đó có thể tiên đoán được tương lai của bạn. Do vậy nên nó mới có tên là Bánh tương lai.
“ Tương lai của cháu cần gì tiên đoán, cháu thừa biết hết rồi. ” – Vừa nói, cô vừa cắn miếng bánh trên tay, lấy mảnh giấy ra đọc : Hôm nay là một ngày đặc biệt đối với bạn, bạn sẽ xui xẻo gặp ‘một tên trời đánh’ nhưng sẽ có nhiều may mắn, ấn tượng xảy ra sau này. Chúc mừng!.
“ Cái khỉ gì vậy trời ” – Cô nhăn mặt, nhìn tới nhìn lui, nhìn xui nhìn ngược, nhìn nghiêng nhìn ngả,… Rốt cục là nhìn tứ tung phía nhưng chả hiểu, nên đút vào túi áo.
“ Chúc mừng cháu nhé! Chưa gì đã thần may gõ cửa.” – Ông chú mỉm cười
“ Chỉ là nhảm nhí thôi, món của cháu nhanh lên nhá chú ” – Nói xong, cô tiến vào bàn, tự chọn cho mình một góc khuất cạnh cửa sổ kính.
“ Không biết hôm nay chuyện gì lại xảy ra với nó vậy? ” – Ông nghĩ thầm trong bụng nhưng rồi cũng tiếp tục công việc.
Ngồi xuống ghế, Bảo Bình nhìn ra bên ngoài cửa kính. Khung cảnh này sao thật hợp với cô, một con người buồn rầu ngồi cạnh một khung cảnh mưa rơi. Đang suy nghĩ, bỗng một tiếng nói vang lên:
“ Của quý khách đây, một ly Cappucino, một chiếc bánh bông lan sô-cô-la. Quý khách còn cần gì không? ”
Bảo Bình quay lại nhìn. Một chàng trai trông có vẻ rất hoạt bát, mái tóc nâu và đôi mắt màu tím là điểm nổi bật của cậu, đang lịch sự đặt mọi thứ lên bàn. Nghe cậu phục vụ nói, cô ngạc nhiên:
“ Nếu là chú ấy … không thể thiếu … ” – Cô lẩm bẩm một mình.
Bỗng một cánh tay từ đâu nâng cằm cô lên, khẽ nói:
“ Kìa, cô mèo con của tôi, cần gì nữa vậy? Hay cần tôi và nụ … ”
“ ÁAAAA!,… ”, một tiếng hét vang lên. Theo bạn đó là của ai? Bảo Bình ư! Vậy thì chúng ta cùng xem lại thước phim nhé!
* Flash back *
“ Kìa, cô mèo con của tôi, cần gì nữa vậy? Hay cần tôi và nụ … ”
Một giây để Bảo nhà ta nhận ra tình hình. Một giây tiếp theo để…Chưa kịp nói hết câu, hắn một phát một bị tát vào mặt cái ‘bép’, bị “phang” vào chỗ ấy một cú ‘bốp’, bị đè xuống sàn nhà một cái ‘bịch’, v.v… Nói chung là chết không bằng sống, sống không hơn chết. ( *Thở dài*, thôi thì Bell sẽ cắm ba cây nhanh cho ảnh, thiện tai, thiện tai. ) . Và tất nhiên mọi thứ hỗn độn này đều do … một mình Bảo Bình xử lí.
Mọi người ngạc nhiên, tò mò bu lại xem.
“ ÁAAAA! Thui xong đời trai tui rồi ” – Tên đó hét toáng lên.
* End flash *
Chuyện là vậy đó. Mà tất cả chưa dừng lại đó đâu, mời các bạn xem tiếp chương trình đấu vật có 1-0-2 này.
“ WTF NHÀ NGƯƠI! CÁI ‘BEEP’ NHÀ NGƯƠI! ĐỒ ~!@#$%^&*(), ĐỒ HEO, LỢN, BÒ, GÀ,…, BA, MÁ, TÍA,…NGƯƠI, …” – Bảo Bình thở hồng hộc, vừa đè lên tên chết bầm kia, vừa không ngừng nguyền rủa hắn. Cô kéo mái tóc của hắn lên, nhìn rõ vào bộ mặt tên đê tiện này. Woa!!! Thủ phạm kiêm chức nạn nhân không ai khác là … tên phục vụ rất lịch sự hồi nãy. Vừa đúng lúc ấy, chú của Bảo chen ngang qua đám đông, ngạc nhiên hỏi:
“ Kìa Bảo Bình! Có chuyện gì vậy? Cháu phá hết cửa … ” – Chưa kịp nói hết câu, không cần một lời giải thích, mới nhìn vào tình hình, ngay lập tức ông ta hét to:
“ CÁI TÊN QUỶ SỨ NÀYYY! Mi mới làm gì cháu ta đó… Mi vào đây cho ta! ” – Vừa nói, ông vừa nhéo lỗ tai, kéo tên đó vào phòng nhân viên. (Híc! Híc! Bị 2 chú cháu nhà Bảo hết kiếp này sang kiếp nọ thay phiên…*Tự nhiên thấy ớn lạnh, đầy sát khí*). Tiếng đóng cửa ‘RẦM’ nhẹ nhàng vang lên, tiếp theo người ta nghe thấy tiếng dao băm, tiếng ‘Pằng chiu’ súng nổ, kèm theo tiếng la thất thanh, tội nghiệp vang vảng đến.
Các nhân viên khác cũng ra giải tỏa đám đông. Mọi thứ đã đâu vào đấy, nhưng sự yên bình vẫn chưa được trả về. Bảo Bình về lại vị trí cũ, ngồi nhâm nhi ly Cappucino và miếng bánh như mọi khi, nhưng lại cảm thấy thiếu thiếu gì đó, lòng khó chịu.
“ KHÔNGGG! NEVER CỦA NEVER CỦA NEVER… ” – Một tiếng rú, nói đúng hơn là tiếng gào thét thảm thương từ phòng nhân viên vang lên. Đó là cậu con trai hồi nãy.
“ Dù chú đuổi việc, có đầu độc, có giết hay làm bất cứ thứ gì với cháu thì… thì cháu cũng không làm đâu ” – Cậu ta bò lê dưới đất, nài nỉ, khóc lóc, van xin ông chủ.
“ Ta còn chưa phạt mi vì việc hồi nãy là may rồi. Mau mang thứ này ra, không thì con bé không chịu được đâu. Mau lên! ” – Ông chủ cằn nhằn, nói
“ Ông không biết con bé quỷ, í lộn cháu ông bạo hành như thế nào đâu,… Ông đẹp trai, tốt bụng, làm ơn tha cháu đi,…”
~o0o~10 phút sau~o0o~
“ Của… của quý khách…khách c..còn thiếu đ…đây ạ! ” Cậu con trai lấp bấp nói trong sự run sợ tột đột.
Vậy là sau một hồi năn nỉ gảy lưỡi, van xin gãy tay, lắc đầu gãy cổ, cuối cùng cậu vẫn phải nghe theo lời ông chủ, hi sinh bản thân lao vào chỗ chết để mang ‘ báu vật ’ lên trình diện cho ‘quỷ’.
Không cần nhìn, Bảo Bình cũng thừa biết được kẽ sở hữu giọng nói này. Cô bực bội quay lại nhìn, tính định cho hắn ăn hành, nhưng bỗng chợt nhìn thứ mà hắn mới đưa cho cô – Một cây hoa lan trắng tinh, mọi ý định đó dường như đều biến mất. Cô thở phào nhẹ nhõm, mọi sự khó chịu hồi nãy trong lòng đều biến mất. Khẽ đưa bàn tay lên cầm bông hoa, cô ôm nó vào lòng, mỉm cười: “ Ừ, cảm ơn anh nhiều lắm ”.
“ Cảm ơn ư? Anh ư? Trời ơi, có phải là người hồi nãy không vậy? Không, chắc là giống nhau thôi. Nhưng mà từ nãy giờ có ai vô quán đâu? ÁAAA! Tui đau đầu quá” - cậu con trai từ lo lắng, bây giờ lại hoang mang, chiến tranh giữa các tư tưởng vì sao nỗi dậy.
~o0o~ Vài phút sau ~o0o~
“ Cậu uống gì vậy? ”. Đang thưởng thức ly Cappucino, chỉ vì một câu hỏi hết sức ngu ngốc phát ra từ một kẻ hết sức biến thái đang ngồi đối diện – tên con trai ấy, mà mọi cảm hứng của Bảo Bình đều tụt xuống con số 0. Cô tức giận, không trả lời.
“ Ấy chết, mình bất lịch sự quá! Phải giới thiệu bản thân trước đã phải không? Được rồi, mình tên là Song Tử, nhân viên mới của cửa tiệm này. Còn cậu? ” – Song Tử cười, hi vọng sẽ có câu trả lời. Bảo Bình vẫn im.
“ Này, này! Mình đã vất vả giới thiệu trước rồi, bây giờ tới lượt cậu đó chứ! ” Song Tử có vẻ mất kiên nhẫn, hối thúc.
“ Ai mượn mi giới thiệu đâu, do mi tự tình nguyện mà, dô duyên ” – Bảo Bình suy nghĩ trong lòng, nhưng lần này cô lại đáp trả: “ Bảo Bình, cháu của chủ tiệm này ”
“ Cậu bao nhiêu tuổi rồi? ”
“ Hỏi làm chi? ”
“ Thì để biết ” – Song Tử hồn nhiên trả lời câu hỏi của Bảo, khiến cô tức điên lên.
“ 18, được chưa? ”
“ Èo, vậy là đàn em rồi. Tui 19 tuổi lận đấy! Ăn nói cho đoàng hoàng ấy! ”
“ Đây không quan tâm, thích sao thì làm ” – Cô gặm một miếng bánh rồi nói.
“ Ăn nói với đàn anh như vậy đó hả? Gan gớm nhỉ? ” Song Tử tự hào, nói răn đe.
“ Hình như hồi nảy tôi ‘cho’ cậu hơi nhẹ nhỉ? Có cần thêm không? ” - Vừa nói, những tiếng ‘rắc rắc’ của tay Bảo vừa kêu.
“ Dạ thôi, mồm em ăn mắm ăn muối nên mới dám nói như vậy, chị tha cho em. ” - Cậu sợ hãi, ngồi vã mồm như tự phạt mình. “ Cậu uống gì thế? ”
“ Mắt vấn đề hay sao mà không biết. Cappucino đó, được chưa. ” – Bảo Bình phát cáu lên
“ Đắng không? ” – Một câu hỏi ngu ngốc của ngu ngốc khác lại tiếp tục xuất hiện.
“ Bây giờ cậu tìm ra cho tui một loại thuộc cà phê không đắng thử coi! Hừ! ” Đến lúc này cô mới thực sự cáu giận.
“ Hì hì! Làm gì dữ vậy? Mà đắng vậy làm sao cậu uống được? ”
Bỗng lúc này, cô chợt nhẹ giọng: “ Bởi vì nó giống hệt tớ và vì nó khác xa tớ ”. Vừa nói, cô vừa nhìn buồn bã vào bông lan rồi ly Cappucino. Đôi mắt ánh sâu nỗi u sầu. Song Tử không hiểu, đành nhún vai.
“OMG, suýt nữa quên mất, tớ ra đây không phải tán gẫu với cậu, mà là … ” Song Tử cười, một nụ cười nham hiểm.
“ Mà là …? ”- Bảo Bình tò mò
“ Mà là để bắt cậu trả nợ cho tớ vì đã đánh tớ bầm dập ”
“ Ai biểu tán tỉnh người ta trước làm chi ”
“ Nhưng tôi chỉ tán tỉnh cô 1 lần, còn cô đánh đập tôi n+1 lần, như vậy là phạm pháp rồi đúng không, thế thì sẽ bị bắt giam đó ” – Song Tử nói
“ Hứ! MƠ ĐI ĐỒ TRỜI ĐÁNH ” Bảo Bình hét.

“Leng keng”, tiếng chuông cửa lại vang lên. Bảo Bình lại đến cửa tiệm quen thuộc của mình.

“ Hê lô ”- Một thứ tiếng không mới thích thú đối với Bảo Bình nhà ta vang lên. Đó là Song Tử. “ Cậu lại đến nữa à?, Bảo Bảo ”

“ Cái gì? Mi mới nói gì? Cái loại người chuyên đi tán tỉnh như ngươi, mới nói chuyện với ta một lần mà giờ dám cả gan gọi ta như kiểu thân mật lắm như vậy, hết muốn sống rồi hả? ”- Bảo Bình tức giận, thầm nghĩ trong đầu.

Cô tiến vào quán, ngồi vào chỗ và gọi món quen thuộc. Hôm nay trời rất đẹp, những tia nắng rực rỡ tỏa sang, nhảy nhót trên bàn cô. Một mùi hương thân quen ngập vào không cảnh đó – vẫn như thế, một ly Cappucino, một chiếc bánh sô cô la và đặc biệt là 1 cành bông lan do chính chú của cô đặt vào. Cô nhẹ nhàng thưởng thức đồ uống của mình, thầm nghĩ hôm nay thật yên bình. Thật sự là như vậy, nếu như không có

“ Yahoo! Cậu lại uống cái này nữa hả, chán lắm! ” – Tiếng Song Tử vang lên. Cậu ta đang ngồi đối diện với cô.

“ Kệ tôi, có ảnh hưởng gì tới hòa bình thế giới hay gì gì đó không hả? Lắm chuyện! Mà sao không cậu không đi làm việc đi? ” – Bảo Bình vừa ngậm miếng bánh, vừa nhâm nhi hỏi. Cô nhớ lại bữa trước, trước khi đi về, cô đã ‘điều tra lý lịch’, xem bảng đơn xin việc của Song Tử của chú cô. Và kết quả là:

- Tên: Song Tử

- Tuổi: 19 (Độ tuổi đẹp trai lai Hàn, Ấn, Âu, Pháp,… hiếm có)

- Khả năng: No 1: Sát gái ( Em nào thấy cũng mê )

No 2: Tư vấn tình yêu

No 3: Người mẫu kiêm ca sĩ kiêm diễn viên kiêm… bla bla blà

- Nhược điểm: Không, chỉ hơi hậu đậu một chút, không giỏi việc nhà.

v…v…v…

Trời ơi! Vậy mà cái tờ đơn xin việc sao??. Đây chẵng khác nào là cái tờ giấy rác, tờ giấy *shit* thì có. Cái đồ óc bã đậu, óc heo, bò, chuột,…, cái đồ hám gái, thấy gái đẹp là lác mắt, cái đồ tự cao tự đại, kiêu căng,… Cái kiểu như mọi tật bệnh của một cái gã công tử dở hơi con nhà giàu nào đó đều tập trung tại cái gã này,… Bảo Bình tức giận, ngồi suy nghĩ nhớ lại cái bảng xin việc của Song Tử

“ Hì hì, thì tôi trốn việc, có sao đâu. Đằng nào chú cậu cũng đang bận mà, ông già béo đó không để ý đâu! ” – Song Tử cười ngây ngô

Ngay lập tức, một chuyện không lành đã xảy ra mà khiến cho một kẻ như cậu cũng phải hối hận cả đời và tự rút ra cho mình một bài học:

“ Chú ơiii! Có nhân viên trốn … Ưm, ưm, ứm? ”

Bảo Bình nhà ta nhanh nhảu méc lẻo, nhưng may sao, trong phút chốc, Song Tử đã kịp bịt miệng ‘cái loa phát thanh’ này lại.

“ Có gì vậy cháu? Cái gì trốn? ”

“ Dạ dạ, không có gì đâu ông chủ, chẵng qua là… là… A! Là Bảo Bảo thấy con heo nó trốn trên cây nên la lên với cháu đấy mà. Không có gì đâu, ông cứ làm việc tiếp đi ạ. Hì hì. Cậu ngốc thật đấy, Bảo! ” – Song Tử cười tươi hết mức đáp lại. Tay thì chỉ về cái cây, tay kia thì bịt miệng kéo Bảo lại, cứ như thể đang chỉ chỏ nói chuyện, mình thì cứ run rẩy, toát hết mồ hôi, hồi hộp nhìn theo ánh mắt sắc nét hình viên đạn đang dò xét của ông chú về phía mình.

“ Ưm ưm, ưm ứm! ”

“ Hả? Hả? Cậu nói gì cơ? Bây giờ còn có con chó nữa hả? Cậu khéo đùa thật. À! Tớ thấy rồi, kia kìa đúng không? ” – Song Tử ngồi luyên thuyên một mình diễn kịch, mặc cho Bảo Bình đang hết sức vùng vẫy, kêu không ra tiếng.

“ Thiệt tình! Cái thằng dở hơi. Cậu mà làm gì giống bữa trước với cháu tôi thì … ” – Chú Bảo Bình lắc đầu, tay cầm con dao giơ lên rồi chặt mạnh xuống. Sau đó chú ta quay đi làm việc tiếp.

“ Phùu…! Thiệt tình, suýt nữa mất mạng như chơi. Mà cậu cũng… ÁAA! Đau quá! Cậu làm cái trò gì vậy? ” – Song Tử hét to, đưa bàn tay đang sung phù của mình lên thổi. Trên đó vẫn còn rõ nét một … hàm răng. Mắt cậu rươm rướm lệ, trông chã khác gì một thằng biến thái, bê đê, bệnh hoạn.

“ Bỏ cái bàn tay thối tha, bẩn thỉu của cậu ra khỏi miệng tôi mau! Hứ … Cái đồ… đồ… đồ không đáng là đồ. Đàn ông con trai gì mà mới có chút xíu mà đã kêu la om sòm, chẳng khác gì gay. Xớ! ” – Cơn tức của Bảo Bình đã lên tới đỉnh núi lửa. Cô tuôn một tràn, tức tối lấy khăn lau miệng rồi nhâm nhi tiếp ly cà phê. “ Làm mất hết hứng ngon, tất cả do cậu hết đó! Đồ đáng ghét!”

“ Kìa kìa, thì thôi cứ cho tôi sai đi, nhưng đâu nhất thiết cậu phải cắn mạnh vào tay tôi như thế đâu. Đấy nhìn xem, để lại sẹo có ngày, AA!, máu chảy nữa nè. Úi úi, bàn tay của tôi! Đồ quỷ hút máu, quỷ hút máu Bảo Bảo! Sao ngày nào tôi gặp cô cũng là ngày đó tôi bị thương hết vậy. Hôm đó thì bị đấm gãy xương, khiến tôi đêm ngủ không được, còn bây giờ thì khiến tôi chảy máu. Ông trời ơi, con đã làm gì nên tội vậy?, Mà giờ đây phải khổ sỡ dữ vậy, hu hu” – Song Tử ngồi nhăn nhó, khóc lóc, vuốt ve đôi tay ngọc ngà của cậu, trông chả khác gì một đứa trẻ đang khóc lóc nũng nịu mẹ.

“ Cho chừa, ai biểu bịt miệng tôi lại làm chi. Gieo gió thì gặt bão mà ” – Bảo Bình nói, không một chút thương tiếc cho hành động khóc lóc của cậu ta.

“ Chứ không phải do cô trước hả? Ai là người lẻo méc trước ? Rỗi không ngồi méc chuyện cho người khác, thiệt tình! Đúng là quỷ hút máu bà tám ” – Cậu cố tình nhấn mạnh ‘quỷ hút máu bà tám’

“ Điều thứ nhất: Tôi không lẻo méc, cũng không phải là quỷ hút máu hay gì gì hết. Điều thứ hai: Hành động của tôi hoàn toàn đúng bởi vì như vậy chú tôi mới phát hiện ra quán mình đang có một con lười trốn việc, nhàn rãnh thời gian đi ngồi nói chuyện với khách hàng, và đồng thời cũng là tốt cho cậu hết thôi. Và điều cuối cùng: Nếu cậu không điên mà nói chuyện này với tôi thì cũng đã chẳng xảy ra việc gì. Kết luận, tất cả đều do cậu hết thôi, không cãi nhiều nữa.”

“ Nhưng… nhưng…” – Song Tử hoàn toàn bất lực trước bài thuyết giáo vừa rồi của Bảo Bảo.

“ Không nhưng nhị gì hết. Đưa tay ra đây! ”

“ Hả, đưa … cái gì cơ? ”

“ Tai cậu bị thủng mảng nhĩ rồi hả, Tôi nói là đưa tay cậu đây ”

“ Nhưng lý do gì?, chẳng lẽ cậu định …”

“ Im lặng và thôi tưởng tượng bậy bạ đi. Tôi không them làm mấy cái thứ mà kẻ như cậu suốt ngày ngồi tơ tưởng đâu. Đưa tay cậu đây để tui băng bó cho cậu. Đằng nào cũng một phần lỗi do tôi mà cậu bị thương nên ít ra tôi cũng phải sửa lỗi. Hiểu chưa quý ngài bậy bạ? Đưa tay đây! ”

Song Tử giật mình, không ngờ rằng cô gái như vậy cũng có lúc tỏ ra dịu dàng, quan tâm, mà còn có thể gọi là… đáng yêu nữa, ui dời ơi, trái đất sắp nổ rồi đúng không? Cậu nổi loạn, chiến tranh tư tưởng trong lòng nhưng rốt cục cậu vẫn ngoan ngoãn đưa tay ra cho Bảo Bình băng bó, trông hệt như một chú cún ngoan ngoãn nghe lời chủ.

Bảo Bình lôi chiếc khăn trên bàn ra, ngồi cẩn thận băng bó cho cái tên không đội trời chung với mình. Bàn tay khéo léo, cuộc chiếc khăn lại và cột, một loáng cái đã xong.

“ Woa! Không ngờ cậu cũng khéo léo như vậy, tớ cứ tưởng …” – Song Tử hân hoan, nhìn vết thương đã được băng bó cẩn thận.

“ Tớ cứ tưởng cái gì? ” – Bàn tay của Bảo kêu rắc rắc lên từng tiếng.

“ À thôi, không, không có gì. Nhưng rột cục, cậu tuyệt lắm, thật đấy! He he ” – Song Tử mỉm cười, giơ ngón tay số một trước mặt cô

“ Tính định nịnh tui đó hả? ” – Bảo Bình lạnh tanh đáp lại, nhưng thực tế thì trong lòng cậu đang rất vui, cảm thấy một cảm giác gì đó rất, kiểu như một ký ức lãng quên nào đó bỗng chừng tỉnh giấc. Có lẽ vậy cũng đúng, bởi lâu rồi, cô chừng từng nhận được một lời khen nào từ người khác, đúng hơn là từ lúc khoảng khắc đấy đến- cái khoảng khắc mà cô không bao giờ muốn nhớ đến nhưng nó lại khắc sâu trong tim cô, không thể chối bỏ được.

Bầu không khí vốn yên tĩnh lúc ban đầu cuối cùng cũng được trả lại. Lúc này, chỉ có thể nghe được tiếng chim líu lo trên cây, tiếng chuông cửa quán cà phê vang lên hay là tiếng gọi món, tiếng nói chuyện của mọi người. Bảo Bình tiêp tục uống ly Cappucino và cố gắng tận hưởng bầu không khí này trước khi có kẻ nào đó phá đám, còn Song Tử thì đang chăm chú nhìn ai đó, thôi, không nói các bạn cũng biết, nói tẹt ra luôn đây, cậu ta đang chăm chú nhìn … ông chủ quán.

“ Cậu làm gì mà chăm chú nhìn chú tớ thế? Hay là cậu bị gay? ” – Cuối cùng Bảo Bình cũng không ngăn nỗi sự tò mò, lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng nãy giờ.

“ Mệt quá, tưởng tượng phong phú ghê! Không phải, canh ổng để không bị phát hiện là đang trốn việc, chứ không là … Thôi! Tớ không dám nghĩ đến đâu. ” – Cậu tưởng tượng một lô bản kiểm điểm mà ông chủ quý hóa đã ‘ban’ cho cậu một cách ‘ngọt ngào’, đến bây giờ tay cậu vẫn chưa hết đau vì cái tội trốn việc ngồi tán gái. “ Đã làm không công thì thôi, ít nhất cũng phải thương cho người khác tý chứ, không thì sau này xuống mồ mà chẳng có ai khóc đâu! (Lè lưỡi)

“ Ủa? Sao cậu phải làm không công vậy? ” – Bảo Bình tò mò hỏi

“ Thì … thì cũng tại ổng nói tôi hậu đậu, làm vỡ ly hoài, cộng thêm cái tội nào là tán gái, hám gái, … gái, làm như ổng không như thế đấy, toàn ngồi nói oan cho người khác không mà. Cậu thấy đúng không? ”

“ Thôi đi! Có oan Thị Mầu thì đúng đó! Có người nhắc nhở là may lắm rồi, ngồi đó không chịu sửa sai, còn than vãn gì nữa, với lại chú đó nhận xét đúng rồi đó. À mà cậu đừng nói xấu chú ấy nữa, chú ấy không phải là loại người như vậy, chứ không phải giống ai kia …” – Bảo Bình vừa nói, vừa liếc mắt đá xéo vào Song Tử.

“ Ý cô là tôi đó hả, đồ con quỷ ma cà rồng bà tám, ngồi bán dưa lê, buôn dưa chuột, đồ loa phát thanh kia? ” – Song Tử tức giận, nhìn cô ánh mắt kỳ quái.

“ Vậy thì cứ cho là tôi không thể nói chuyện với tôi một mình được, mà phải có kẻ nào đó nữa, đúng không, đồ bậy bạ kia? ” – Bảo Bình cũng không chịu thua, cô nở nụ cười- một nụ cười đầy hàm ý khinh thường, trêu chọc ai kia đang nổi điên lên.

Bầu không khí xưa kia đã quay trở lại. Một tia sét bỗng ngang qua hai con mắt nhìn nhau, mỗi bên một nụ cười … rợn hết cả da vịt.

“ Hứ!” Cả hai bên cùng đồng thanh kêu lớn, kiểu như thể cố tình để bên kia có thể nghe được. Bỗng bất chợt như nhận ra điều gì, họ lại nói to:

“ Đừng có bắt chước tôi! Ớ ” – “ Tôi không thèm bắt chước …” – “ Tôi đã bảo … Grừ Grừ” – “TÔI KHÔNG NÓI VỚI CÔ/CẬU NỮA, HỪ”. Có vẻ đây là một sự trùng hợp đặc biệt, hiếm có mà có người gọi đó là duyên trời, có người gọi đó là sợi dây định mệnh, … nhưng có lẽ trong trường hợp này, người ta phải gọi là cái xui rủi, cái của nợ trời ban, kiểu như chó gặp mèo, hai kẻ không đội trời chung gặp nhau,… Nhưng trong cái rủi biết đâu lại có cái may, người ta lại thường nói thương nhau như chó với mèo. Không! Nhất quyết là không! Hai kẻ đó sẽ không bao giờ như vậy.

Sự im lặng lại bao trùm. Bảo Bình và Song Tử trợn mắt nhìn nhau, không ai nhường ai, kẻ tám lạng găp người cũng tám phẩy không lạng đây. Bỗng:

“ HAHAHA! Tôi không nhịn nỗi nữa, trông cái bản mặt cậu kìa, y như cái con lạc đà đắp mặt nạ bùn đó, HAHA…” – Bảo Bình chợt cười to, nước mắt chảy chảy, tay đập lấy bàn ôm bụng cười.

“ HAHAHA! Cậu cũng nhìn lại bản mặt của mình đi, trông y chắp con hà bá đeo cái mũi của chú hề thời @, ôi, chắc tôi chết cười mất, HAHA…” – Song Tử cũng vậy. Cậu ngã ra ghế sau, cố gắng lấy tay che khuôn mặt đẹp trai của mình đang sặc sụa nước miếng cả lên vì cười.

Hai đứa điên thản nhiên ngồi cười, mặt cho mọi người nhìn họ bằng ánh mắt cứ như có một con kỳ nhông trong sở thú đang lắc bụng, cái kiểu như thế đó. Kẻ thì ngồi bàn tán xì xào, kẻ thì cầm sẵn điện thoại, chờ nếu hai đứa đó có lên cơn cắn người thì còn kịp đề phòng gọi cho nhà thương điên.

“ Thôi! Không cười nữa, chúng ta bắt tay làm hòa nhé! ” – Song Tử lịch thiệp, giơ tay ra trong khi bản thân thì đang cố nhịn cười.

“ OK! Bắt thì bắt, ai sợ mà không dám, hi hi! ” – Bảo Bình một tay che miệng đang cười ‘thầm thì’, một tay bắt lấy tay Song Tử.

Hai người bắt tay nhau giảng hòa. Cuộc chiến tranh lạnh đã kết thúc, và có lẽ họ cũng bắt đầu thân với nhau hơn. Mong sao xong vụ, tiệm cà phê này sẽ yên bình hơn.

“ Cậu có vẻ là nhân viên mới phải không? ” – Bảo Bình vừa gặm miếng bánh cuối cùng, vừa tò mò hỏi Song Tử.

“ Ừ! Ủa mà sao cậu biết? ”

“ Hi hi! Đó là một bí mật, ngoài ra cũng là khả năng đặc biệt của tớ ấy ” – Bảo Bình đưa ngón tay lên miệng, mỉm cười, nụ cười thật đẹp. Song Tử thoáng giật mình, bởi có lẽ vì cách xưng hô của cô, ‘tớ’, trông có vẻ như đã thân thiện và cũng thật nhẹ nhàng, không còn phần thô bạo giống như ban đầu, phần cũng vì trông cô lúc này thật … dễ thương, cứ như một thiên sứ ấy, chứ không như con quỷ cái lúc ban đầu.

“ Ngoài ra tớ cũng có thể đoán được tương lai đó! ”

“ Thiệt không? Vậy thử đoán cho tớ xem! ” – Song Tử háo hức.

“ Ừhm! Để xem. Ngay bây giờ, cậu sẽ được một người mời đi vào một căn phòng rất đặc biệt, nơi đó, cậu sẽ được người đó cho nghe nhạc, cho mát xa, nói chung là như đang ở tầng mây thứ chín cộng một. Xong đó, cậu chợt cảm thấy như quá khứ hiện về bên mình, cậu sẽ có cơ hội tận hưởng nó một lần nữa. Ngoài ra, một điều đặc biệt hơn là từ đó cậu sẽ được các cô gái chú ý, được đăng lên báo nữa và chữ cậu sẽ đẹp hơn nữa. ” – Bảo Bình kết thúc bài dự đoán trong sự ngạc nhiên của Song Tử.

“ Woa, số mình may dễ sợ! Nhưng cậu có chắc không? ”

“ Chắc chứ! Trăm lẻ một phần trăm luôn! Đúng không, chú? ” – Bảo Bình cười tươi, cố tình nhấn mạnh chữ cuối cùng, rồi đưa tay vẫy chào người đàn ông trước mặt cô.

“ Chú sao? Ha ha! Cậu đùa tớ sao? Cái ông béo đó hiện giờ chắc đang nằm ngáy khò khò hay đang lay hoay đếm tiền chứ không ở đây lúc này đâu mà lo, ha ha ” – Cậu thản nhiên cười.

“ Ừm ừm” – Một tiếng hằn giọng vang lên sau lung cậu, nghe có vẻ rất giận dữ.

“ Ủa? Chú bị đau họng hả? ” – Bảo Bình vẫn ra vẻ mặt hồn nhiên, ngón tay chỉ về phía sau lung Song Tử.

“ Ch… Chu… Chú” – Cậu lấp bấp, nói không thành câu, từ từ quay lại phía ngón tay của Bảo chỉ. “ Dạ, chúc… chúc… chú một ngày… ngày tốt lành… lành! ”

“ Dạ vâng thứ lỗi, ông béo này không dám nhận ạ!” – Chủ quán đáp lại, sát khí đầy mình.

Ngay lập tức, tay ông nắm lấy tai cậu, kéo lôi xềnh xệch trên sàn nhà, trông chả khác gì cái giẻ lau nhà. “ Cho chú mượn cậu ta tí nha, Bảo?”

“ Chú cứ tự nhiên! Thấy chưa, tớ có khả năng dự đoán tương lai mà. Sắp được tận hưởng rồi. Chúc may mắn!” – Bảo Bình ra vẻ ngây thơ, vẫy tay tạm biệt cậu lần cuối cùng.

“ BẢO BẢOOOO! AÁ… ” – Tiếng than thảm thê vang lên của Song Tử. Thật tội nghiệp!

Bảo Bình nhìn Song Tử bị lôi đi, miệng mỉm cười hạnh phúc. “Reng… Reng…” – Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô nhìn dòng chữ tên người gọi. Nụ cười hồi nãy tắt hẳn, ánh mắt buồn bã, cô đơn. Cô không nghe máy, ném vào trong túi rồi tính tiền đi về, một ngày lại qua.

Về Đầu Trang Go down
https://12chomsaozodiac.forumvi.com
 
[Truyện ngắn]Cappucino
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» 12 chòm sao rủ nhau đi cướp ngân hàng
» LÝ DO NGỚ NGẨN KHIẾN 12 CUNG HOÀNG ĐẠO "LÊN THIÊN ĐÀNG SỚM"
» Đăng kí tạo box truyện
» [Truyện sưu tầm]Trapped [GTNV]
» [Truyện sưu tầm] Trapped [Chap 1]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
12 chòm sao - The Zodiac :: Gian truyện :: Tình cảm tâm lí :: Truyện ngắn-
Chuyển đến